7 cách bố thí theo lời Phật dạy
Trên đời này có nhiều mảnh đời khó khăn, cơ nhỡ, cần sự giúp đỡ của mọi người. Và việc bạn giúp đỡ, bố thí cho người khác khi họ gặp khó khăn, thiếu thốn cần lắm một vòng tay giúp đỡ thì bạn đã tích góp được phước đức về sau. Đồng thời làm tâm bạn được thanh thản, vui vẻ vì đã làm được những điều có ý nghĩa.. Vậy bố thí là gì? có những cách bố thí nào?
“Bố thí” là gì?
Bố thí (zh. 布施, sa., pi. dāna) hành động hiến tặng vật chất, năng lực hoặc trí huệ cho người khác, được xem là hạnh quan trọng nhất trong Phật pháp. Bố thí là một trong sáu hạnh Ba-la-mật-đa (Lục độ), một trong Thập tùy niệm (pi. anussati) và là một đức hạnh quan trọng để nuôi dưỡng Công đức (sa. puṇya).
Thơ Phật Giáo: 7 cách bố thí – Tâm Minh Ngô Tằng Giao
Dù ta không có bạc tiền
Vẫn còn bảy thứ để đem tặng người.
Một là “nhan thí”: nụ cười
Tặng bằng nét mặt vui tươi của mình
Hân hoan, niềm nở, chân thành
Miệng cười gieo mối cảm tình muôn nơi.
Hai là “ngôn thí”: đẹp lời
Tặng bằng câu nói khiến người an nhiên
Ngợi khen, khích lệ, động viên
Nói lời an ủi, dịu êm tâm hồn.
Ba là “tâm thí”: tấm lòng
Tặng bằng đối đãi tốt cùng thế nhân
Lòng mình rộng mở, thành tâm
Khiến cho cuộc sống muôn phần đẹp thêm.
Bốn là “nhãn thí”: cái nhìn
Tặng bằng ánh mắt dịu hiền, thân thương
Tâm từ tỏa rạng thơm hương
Nhìn bằng thiện ý mười phương an nhàn.
Năm là “thân thí”: việc làm
Tặng bằng hành động bản thân của mình
Giúp người một cách nhiệt tình
Với lòng nhân ái, chân thành khôn vơi.
Sáu là “tọa thí”: chỗ ngồi
Tặng bằng nhường chỗ cho người đứng quanh
Nơi mình ngồi chẳng cần giành
Ai mà cần chỗ thời mình nhường thôi.
Bảy là “phòng thí”: tặng người
Cho người cần chốn nghỉ ngơi qua ngày
Mình đem phòng trống trải này
Mời người an nghỉ, lòng đầy thiết tha.